Giới thiệu sách Mùa hoa gạo

Chủ nhật - 09/08/2020 22:43 916 0
Đậu Thanh Vận là gương mặt hội viên mới của Ban Thơ, Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Nghệ An. Tháng 8/2020, ông vừa cho xuất bản tập thơ Mùa hoa gạo. Nhà xuất bản Nghệ An trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc
Giới thiệu sách Mùa hoa gạo
THÁNG BA ĐỎ TRỜI
THỔN THỨC CHỜ MONG

    Là “tân hội viên” Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Nghệ An, nhưng niềm yêu, sự vấn vít với thơ của tác giả Đậu Thanh Vận đã có từ rất lâu rồi!
Đậu Thanh Vận sáng tác khá đều tay, hễ viết xong bài nào là ông lại trình làng trên trang facebook cá nhân, và nhanh chóng nhận được sự cộng hưởng của bạn bè yêu thơ khắp mọi miền đất nước…
    Yêu thơ, ham thơ, vin vào thơ để vui sống, Đậu Thanh Vận đến với cuộc chơi tao nhã này với tâm thế nhẹ thênh và đầy ngẫu hứng. Chính vì thế mà thơ ông giản dị, dễ hiểu nhưng không kém phần sâu sắc.
    Tiếp nối Dấu chân thời gian (Nxb Nghệ An, 2016), lần này, Đậu Thanh Vận trình làng tập thơ Mùa hoa Gạo. Hoàn cảnh ra đời tập thơ khá xúc động: Nhiều bài thơ trong tập này đều được ông sáng tác và hoàn thiện khi đang nằm trên giường bệnh. Bởi thế nên lời thơ có phần day dứt, chiêm nghiệm trước cuộc sống, trước số phận cuộc đời.
    Bài thơ “Người đàn bà trong di ảnh” ám ảnh người đọc, một nỗi thương cảm chực trào. Người thiếu nữ xưa, người đàn bà nay, chỉ cách nhau một cái chớp mắt của thời gian, nhưng hằn sâu trên đôi má thanh xuân ngày ấy những vệt chân chim và mái tóc  đã ngả màu sương là khói, nhưng điều đó có nghĩa lý gì so với nỗi đau mà nàng phải chịu, bởi chiến tranh lấy đi hạnh phúc, tình yêu của nàng. Nàng ngồi đó: 
Nhặt dấu thời gian lần tìm quá khứ
Ở đó chẳng còn ai nữa
Ngoài di ảnh của Anh, loang lổ lặng nhìn
    Chẳng còn ai, ngoài tình yêu đã hoá thành thiên cổ, người xưa chỉ còn là một bức ảnh nhoà dấu thời gian:
Về đi em! Người đàn bà lặng im
Chợt nghe tiếng linh hồn giục gọi
Từ núi cao rừng sâu vô lối
Anh sẽ về cùng đồng đội giữa uy linh
                              (Người đàn bà bên di ảnh)
    Là người lính, ông càng hiểu rõ và trân trọng những hy sinh, mất mát của đồng đội, những người đã ngã xuống vì độc lập dân tộc:
Ngôi mộ chung yên nghỉ bên nhau
Tấm bia đá tạc thành hình lịch sử
Mười ba cái tên hoá thành bất tử
Huyền thoại Truông Bồn muôn thủa sáng tên em
                              (Muôn thủa sáng tên em)
    Cũng như những thiệt thòi, đau thương mà những người ở hậu phương phải gánh chịu khi người thân vĩnh viễn nằm lại nơi chiến trường:
Có những nỗi đau xé toạc thời gian
Đi thẳng vào con tim đang rớm máu
Hơn bốn mươi năm lửa chiến tranh đã tắt vẫn ngấm ngầm nung nấu
Đốt cháy ruột gan bao thế hệ cha ông con cháu vạn lần
                              (Khúc tự tình tháng bảy)
    Là người trân trọng, nâng niu từng thời khắc của cuộc sống, nên những áng thơ tình của Đậu Thanh Vận cũng rừng rực, khát khao, mạnh mẽ. Hơn hết thảy, qua thơ ông, ta thấy một tâm hồn tràn trề sức sống, cháy hết mình vì tình yêu:
Anh trần trụi giữa tình yêu rực lửa
Khát một lần được dạo phố cùng em
                                                      (Hành khất)
    Chắc hẳn, trong mỗi một chúng ta, ai cũng một lần là kẻ hành khất trong tình yêu. “Hành khất” và mong được mãi mãi là “hành khất”, để chỉ được một lần “bội thực giữa yêu thương”.
    Đề tài trong thơ Đậu Thanh Vận rất phong phú, trước hết đó là những tình cảm đời thường dung dị nhất, là tình cảm gia đình (Sao cha chưa về, Lời cha dặn, Mẹ, Mẹ ốm, Cháu vào mẫu giáo…), tình yêu nam nữ (Chuyện tình tháng ba, Sự tích hoa Mộc Miên,
Cảm ơn anh đã dắt tay em…), tình làng xóm, quê hương (Thái Hoà ơi, Về lại dòng sông…).

Viết về Cha, lời thơ Đậu Thanh Vận khắc khoải, đó là lời của đứa con đã đến tuổi cổ lai hy, thương nhớ về người cha đã khuất:
Vết sẹo thời gian
Tạc sâu trên vầng trán Cha nhăn
Rồi đi mãi cùng Cha về với ngàn năm Tiên Tổ
                                          (Sao cha chưa về)
    Thơ ông giản dị nhưng cũng đầy tính triết lý, được đãi bồi, gạn đục qua năm tháng thời gian (Nhân chứng tội ác, Gánh hàng rong, Người đàn bà bên di ảnh...)
Trong ông luôn có sự trăn trở về thơ, ông đã tự trào:
Suốt ngày đứng ngẩn vào ngơ
Đồng tiền thì ít bài thơ thì gầy
                                          (Nghiệp chướng)
    Chỉ với 96 trang nhưng Mùa hoa Gạo đã cùng Đậu Thanh Vận đi hết các thái cực cảm xúc, hỉ, nộ ái, ố của cuộc đời. Vẫn biết rằng, thơ chỉ là nơi ông thư giãn sau những bộn bề cuộc sống nhưng thật sự trân quý vì ông đã rất nghiêm túc và chỉn chu trong cuộc chơi này.
     Xin trân trọng giới thiệu đến quý bạn đọc!
                              NHÀ XUẤT BẢN NGHỆ AN

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây