TRÁI TIM NGƯỜI LÍNH VẪN VỜI VỢI YÊU

Thứ ba - 29/10/2024 09:24 158 0
    Không phải ngẫu nhiên mà tôi lựa chọn câu kết trong bài thơ “Trái tim người lính” đặt tiêu đề cho bài viết của mình khi cảm nhận tập thơ TRÁI TIM NGƯỜI LÍNH (NXB Nghệ An, 2024) của Trần Vũ Thìn - Hội viên chuyên ngành Thơ, Hội Liên hiệp VHNT Hà Tĩnh.
 
anh 1 trai tim
Nhà báo, nhà thơ Trần Vũ Thìn
 
     Có thể nói, không gian, thời gian, đời sống, cảm hứng xuyên suốt 70 bài thơ mang bản sắc, phong vị người lính mà như Trần Vũ Thìn đã viết: “Dẫu là lính thời bình hay thời chiến/ Vẫn một tên chung Bộ đội Cụ Hồ”. Đã từng là anh Bộ đội Cụ Hồ “xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước”, đã từng “vào sinh ra tử” cùng đồng đội hết chiến trường khốc liệt B, C thời chống Mỹ, cứu nước, cho nên khi trở về hậu phương, thức hay ngủ, ám ảnh Trần Vũ Thìn vẫn là hình ảnh đồng đội một thời “chia lửa”. Bởi thế, Trần Vũ Thìn day dứt khôn nguôi. Anh đã khoác ba lô đi tìm đồng đội:
       Thước đất nào nơi các anh nằm
       Trận địa nào bom vùi chon đồng đội
       Yên lặng thế, sao các anh không nói
       Đã lâu rồi, nhớ nhau lắm phải không!?
                                             (Đồng đội ơi!)
       Lòng đau quặn thắt, nước mắt nhòa khi “Viếng Thành cổ Quảng Trị:
       Bao năm chiến đấu, hi sinh
       Bây giờ khóc bạn, khóc mình nơi đây
       Ngẩng trời cao, cúi đất dày
       Khói hương, sương nắng mắt cay lệ nhòa
       Quảng Trị ơi! “Máu và hoa”
       Nỗi đau Thành cổ, biết là bao nhiêu
                                             (Viếng Thành cổ Quảng Trị)
      “Trước nghĩa trang Liệt sĩ Trường Sơn”, Trần Vũ Thìn không giấu được nỗi niềm băn khoăn, day dứt:
        Có biết bao nhiêu mộ chí
        Vẫn còn không tuổi, không tên
        Có biết bao nhiêu chiến sĩ
        Mộ phần chưa được an yên
                   
        Hơn ba trăm ngàn đồng đội
        Ra đi, đi mãi chưa về
        Gia đình bể dâu nông nỗi
        Khúc buồn đẫm lệ bến quê
                      (Trước Nghĩa trang Liệt sĩ Trường Sơn)
 
anh 2 trai tim

      Cuộc chiến biên giới Tây Nam, rồi cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc, biết bao mất mát, hi sinh của đồng bào, chiến sĩ để giữ vững chủ quyền thiêng liêng của Tổ quốc. Nhìn màu hoa đỏ nơi biên cương, Trần Vũ Thìn liên tưởng đến máu đỏ của đồng bào, đồng chí. Viếng đồng đội trong Nghĩa trang Liệt sĩ quốc gia Vị Xuyên, tâm trạng của Trần Vũ Thìn ngổn ngang, vừa đau đớn: “Mặt trận Vị Xuyên, máu đầm trong máu”, vừa thương cảm, xót xa: “Thương mẹ mất con, thương em góa bụa/ Thương bạn tôi chẳng bao giờ về nữa/ Chỉ còn tôi may mắn có bây giờ…”.
       Thương đồng đội hi sinh, Trần Vũ Thìn thấu cảm cả những điều giản dị, đời thường nhất: “Chỉ còn thương bạn mà thôi/ Bao năm không được về nơi quê nhà/ Nhớ bát canh, nhớ quả cà/ Nhớ câu hát có sông La núi Hồng”.
      Làm thơ với Trần Vũ Thìn là làm sao ghi lại được chân thành những rung cảm đằm thắm, những tình cảm sâu lắng, chân thành. Những vần thơ thương nhớ đồng đội của Trần Vũ Thìn đã truyền cảm, đã khiến không ít độc giả rưng rưng, xúc động. Và tôi nghĩ, cội nguồn, sức sống của thơ ca bắt nguồn từ đó!
    Là nhà báo thi sĩ, ăng-ten thơ Trần Vũ Thìn nhanh nhạy, nắm bắt mọi thông tin “nóng” nhất của đời sống và chuyển tải nhanh nhất đến độc giả. Khi không ít bạn thơ đang loay hoay với những thu, đông với lá ngô đồng rụng, ngõ trăng, hay nỉ non với ái tình thì Trần Vũ Thìn tắm mình giữa đời sống đa chiều với tuyến đầu chống thiên tai, dịch bệnh.  Trần Vũ Thìn đã đồng hành với chiến sĩ - y, bác sĩ trên tuyến đầu chống giặc Covid-19. Những vần thơ có mặt ngay tức thì trong vùng dịch, trong khu cách ly động viên kịp thời không chỉ những chiến sĩ áo trắng mà bộ đội, công an trong cuộc chiến đấu thầm lặng, gay go, quyết liệt này! Trong bài “Gác lại tình riêng” Trần Vũ Thìn chia sẻ:
       Chẳng quản ngày đêm, dù mưa hay nắng
       Gác lại tình riêng, vợ đợi, con chờ
       Thương các anh những đêm dài thức tắng
      Truy vết, khoanh vùng, lập chốt đón đưa
      Và:
      Đi chống dịch nghĩa là vào cuộc chiến
      Đến tận từng nhà tìm F1, F2
      Bưng bát cơm lên, thấy lòng nghèn nghẹn
      Thương người dân gian khổ vẫn còn dài
                                  (Gác lại tình riêng)
      Điều đáng nói viết về bất cứ đề tài nào, trong thơ Trần Vũ Thìn vẫn hiện lên hình ảnh người chiến sĩ tận tụy, hết lòng, trên tuyến đầu chống dịch bệnh, thiên tai. Đây là những người chiến sĩ, những bông hoa tỏa đầy hương sắc trong khu cách ly Thạch Hưng, Thạch Hà:
       Họ là những bông hoa dân quân y kết hợp
       Trong vườn hoa đầy hương sắc tuyệt vời
       Đang cùng nhau tiến lên phía trước
       Dâng hiến mình cho sự sống sinh sôi
                   (Những người lình thời bình)
    Trong chùm thơ viết về Covid-19, có lẽ ấn tượng nhất, cảm động nhất là bài thơ “Trong khu cách ly ngày giỗ mẹ”. Bài thơ này Trần Vũ Thìn viết trong hoàn cảnh, ngày giỗ mẹ mà anh vẫn phải ở trong khu cách ly nên ngổn ngang biết bao tâm trạng vừa thương nhớ mẹ, vừa thương mình. Đọc thơ mà lòng nghèn nghẹn:
      Hôm nay đến giỗ mẹ rồi
      Con không về được, mẹ ơi đừng buồn
      Nhờ em thắp hộ nén hương
      Gọi là một chút nhớ ơn sinh thành
      Mười hai bến nước gập ghềnh
      Nửa đời quang gánh một mình mẹ tôi
                      (Trong khu cách ly ngày giỗ mẹ)
      Gần đây, siêu bão Yagi gây ra bao mất mát đau thương cho miền Bắc thân yêu. Trần Vũ Thìn đã tốc ký cả chùm thơ chia sẻ những mất mát, hi sinh với đồng bào, khích lệ những người chiến sĩ sát cánh cùng nhân dân trong thiên tai. Những bài thơ ấy đã kịp thời xuất hiện trên Tạp chí Hồng Lĩnh, trên sóng phát thanh và truyền hình HTTV hay trên trang vanhocnghethuathatinhdientu.org.vn truyền đến cho độc giả thông điệp đồng cảm, chia sẻ mất mát đau thương, “lá lành đùm lá rách” để sớm khắc phục hậu quả thiên tai ổn định cuộc sống. Trong số đó, có những người lính đã quên mình vì tính mạng và tài sản của người dân. Có người đã ra đi, không trở lại/ Vẫn nụ cười tươi tắn nở trên môi/ Cuộc chiến này, tên anh ngời sáng mãi/ Trong lòng dân, thơm ngát giữa hương đời”. (Thơm ngát hương đời)
     Thơ Trần Vũ Thìn là lời “gan ruột đưa lên tâm hồn”, là lời trái tim thẳng đến trái tim. Thơ Trần Vũ Thìn không khoa trương, không làm đỏm, làm dáng mà mộc mạc, chân thành, chân chất cuộc sống như tấm lòng ngay thẳng của người lính. Nhưng không vì thế mà kém phần xúc cảm.
     Xin trân trọng giới thiệu với bạn đọc tập thơ TRÁI TIM NGƯỜI LÍNH của nhà báo - chiến sĩ - thi sĩ Trần Vũ Thìn.
 
                                                                   Hà Tĩnh, mùa thu 2024
                                                                   VĂN LÊ
Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam
 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây